“Lo mà hưởng thụ ta ban tặng đi, chúng ta... sẽ gặp lại.” Ngay lúc này, Tạp Tư Thác Nhĩ cười quái dị, cục máu thịt to lên rất nhiều lần kia đột nhiên bay vào khe hở không gian nứt ra.
Một lát sau, trong thiên địa này đã không còn một tia khí tức của Tạp Tư Thác Nhĩ.
Mà Viêm Nhật Thâm Uyên to lớn như đại lục cũng hoàn toàn từ trong khe hở không gian kia tràn ra, cũng chậm rãi chìm xuống.
Thần kỳ vô cùng, Hoàng Tuyền Luyện Ngục chia năm xẻ bảy, từng khối lục địa lớn nhỏ khác nhau kia, như là hải đảo sau khi tách rời, lại dần dần dung nhập Viêm Nhật Thâm Uyên.
Từng khối lục địa, theo Viêm Nhật Thâm Uyên chìm xuống, như ghép tranh, hóa thành một bộ phận của Viêm Nhật Thâm Uyên.
Viêm Nhật Thâm Uyên vốn không phải đặc biệt to lớn, sau khi được mảnh vỡ Hoàng Tuyền Luyện Ngục sau khi hủy diệt thêm vào, lấy tốc độ đáng sợ mở rộng.
Thân là đế tạo giả Viêm Nhật Thâm Uyên, Tần Liệt vô cùng trực quan cảm giác được, ở trong thời gian ngắn ngủn này, lãnh thổ Viêm Nhật Thâm Uyên đã to lên gấp đôi!
Hơn nữa, tựa như qua mỗi một giây, Viêm Nhật Thâm Uyên sẽ phóng to một chút, sẽ kéo dài không ngừng nuốt mảnh vỡ mặt đất của Hoàng Tuyền Luyện Ngục sau khi tan vỡ.
Chính như Liệt Diễm Qua nói, Viêm Nhật Thâm Uyên tiếp thu đối với Hoàng Tuyền Luyện Ngục, như một con rắn, đem một con voi lớn chậm rãi nuốt.
Rắn nuốt voi!
Lúc Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2352340/chuong-1894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.