“Vẫn là quá yếu, nếu có thể có lực lượng huyết mạch cấp mười, mặc dù là Linh tộc đến xâm phạm quy mô, ta cũng hẳn có sức tự bảo vệ mình.” Trong lòng Cao Vũ than thở, “Trong nháy mắt, rời khỏi Hàn Tịch Thâm Uyên lại đã rất nhiều năm rồi, Tần Liệt tên kia... Cũng không biết thế nào rồi?”
Đến lúc này, Cao Vũ đột nhiên nhớ tới Tần Liệt.
Cũng ở giờ phút này, một điểm u quang, ở trên tinh diện hình lăng bên cạnh Thiên Khải lóe lên mà ra.
U quang đó, như một giọt mưa rơi xuống, dao động ra gợn sóng nho nhỏ.
Nhưng, chỉ một lát sau, gợn sóng đó đã nhanh chóng mở rộng, không lâu lấp đầy cả tinh diện.
Khi Thiên Khải hơi sững sờ, từ trong gợn sóng lấp đầy tinh diện hình lăng, một bóng người chậm rãi bay ra.
“Tần Liệt!”
Toàn bộ người đeo xích ở U Minh thành chợt thấy bóng người đó hiển hiện, đều điên cuồng hô lên trong lòng.
“Là ngươi?” Bối Đế cũng kinh ngạc một chút, sau đó nói: “Sắc mặt ngươi không quá dễ coi.”
Nàng không biết, vừa rồi Lăng Phong và Lỗ Tư nàng đưa hướng tinh diện hình lăng kia, chính là bạn tốt cùng trưởng bối Tần Liệt tôn kính.
“Ngươi thế mà có thể tìm đến đây.” Thiên Khải hơi kinh ngạc một chút.
“Thứ này của ngươi, cũng do Tinh Không Tinh Linh luyện chế thành.” Tần Liệt lạnh lùng nhìn về phía khối tinh diện hình lăng kia.
“Ồ, ta thật ra đã quên ngươi là chủ Tinh Không Kính.” Thiên Khải gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2352276/chuong-1862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.