Thân là Hàn Băng Phượng Hoàng nhất tộc, Lâm Lương Nhi thật ra rất không thích ứng hoàn cảnh của Chu Tước giới, mặc dù Chu Tước giới cách Băng Phượng giới rất gần, hai chủng tộc này cũng lui tới chặt chẽ.
Nhưng bọn họ trước kia hoạt động, thường thường đều ở ngân hà bên ngoài Chu Tước giới cùng Băng Phượng giới, mà không phải bản thổ hai giới.
Bởi vì Chu Tước cũng rất khó thích ứng hoàn cảnh cực lạnh của Băng Phượng giới.
“Tần Liệt, ngươi quen Viêm đế không?” Đồng Chân Chân dò hỏi.
“Không quen.” Tần Liệt lắc đầu.
“Thật ra, Viêm đế trước kia thực từng đến Chu Tước giới chúng ta, bọn Thái Xán Thương Viêm phủ, hy vọng ở Chu Tước giới đạt được Viêm đế truyền thừa, cũng không phải không có đạo lý.” Đồng Chân Chân mỉm cười nói.
Dị quang trong mắt Tần Liệt khẽ lóe lên, thoáng có chút hứng thú đối với Chu Tước giới.
Các dãy núi liên miên, đều là màu đỏ rực như máu, mặt đất khô cạn, xa gần trong tầm mắt gần như không nhìn thấy bất cứ con sông nào.
Chu Tước giới tựa như không nhìn thấy nguồn nước tồn tại.
Ở dưới sự dẫn dắt của Đồng Chân Chân, Tần Liệt đi lại ở Chu Tước giới, có thể nhìn thấy rất nhiều núi lửa đều có dấu vết từng khai thác.
Rất nhiều cổ thú đặc tính là hỏa thường lui tới ở Chu Tước giới, an tường tu luyện sinh sống.
Tần Liệt đột nhiên cảm giác được dị động của Hỏa Linh.
Hắn đưa tay điểm hướng mi tâm, một điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351935/chuong-1691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.