Không đợi Tần Liệt trả lời, nàng khẽ nhíu mày ngài, lựa lời khuyên: “Nay thế cục mẫn cảm, ngươi không thể an phận một chút sao?”
Nàng giống như đoán ra ý đồ của Tần Liệt cùng Hoa Vũ Trì.
Hoa Vũ Trì lúc đối mặt Mâu Di Tư, sợ nàng như hổ, chỉ là không ngừng cười gượng.
Hắn từ trong lòng sợ hãi nữ nhân trước mắt.
Tần Liệt thì khác.
“Mâu di, ta làm việc tự có chừng mực.” Hắn lạnh nhạt nói.
Mâu Di Tư lạnh lùng nhìn hắn một cái, tầm mắt khẽ chuyển, ánh mắt lại rơi ở trên người Hoa Vũ Trì, “Ta nghe nói ngươi gần đây luôn nghe ngóng con đường bí ẩn hướng tới Bàn Ương giới?”
Hoa Vũ Trì mặt đầy cười gượng, phủ nhận nói: “Không có.”
“Không có?” Mâu Di Tư hừ một tiếng, nói: “Ngươi đừng tự cho rằng thông minh. Theo ta biết, nay Bàn Ương giới hẳn ít nhất có một võ giả Vực Thủy cảnh tọa trấn, có lẽ... Đang chờ người ta tự chui đầu vào lưới.”
“Sao có thể?” Hoa Vũ Trì sợ hãi biến sắc.
Tần Liệt khẽ nhíu mày, nói: “Là ai?”
“Ta cũng không biết là ai.” Mâu Di Tư lắc đầu, “Nhưng ta đoán hẳn có người chú ý tới một số động tác của tên ngốc này, cho nên mới cố ý làm ra an bài.” Nàng trừng mắt nhìn Hoa Vũ Trì một cái.
Hiển nhiên, cái gọi là “Ngu ngốc” trong miệng nàng, chính là Hoa Vũ Trì.
“Mục tiêu thật sự của những người đó, hẳn là ngươi.” Nàng ngay sau đó nhìn về phía Tần Liệt.
“Liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351872/chuong-1660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.