Y Nặc Ti vẻ mặt nghiêm túc, nhìn khu hố đen Tần Liệt biến mất, lại quay đầu nhìn về phía con Tiêm Thứ Ma kia, trong lúc nhất thời do dự hẳn lên.
Cũng ở lúc này, một cỗ khí tức khác, từ phía sau Tiêm Thứ Ma truyền tới.
“Tư Thản Tạp!” Y Nặc Ti cả kinh.
“Y Nặc Ti!” Tư Thản Tạp cũng cả kinh, nói: “Ngươi sao ở đây?”
“Ngươi vì sao đi chung với Tiêm Thứ Ma?” Y Nặc Ti ngạc nhiên nói.
Tư Thản Tạp sửng sốt một chút, nói: “Ta có một nửa huyết thống Thâm Uyên Ác Ma, ta sinh ra ở Bạo Diệt Thâm Uyên, mà Tiêm Thứ Ma lại vừa vặn là ác ma của Bạo Diệt Thâm Uyên, ta quen hắn rất bình thường?”
“Tiểu tử kia đâu?” Tiêm Thứ Ma quát.
“Ngươi là bởi vì Tần Liệt mà đến?” Y Nặc Ti đột nhiên phản ứng lại, chợt cảnh giác nói: “Ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ là muốn giống như Tiêm Thứ Ma, động thủ với Tần Liệt hay sao?”
“Đương nhiên không phải.” Tư Thản Tạp lắc đầu, “Ta tìm Tần Liệt là vì việc khác. Còn có, Tiêm Thứ Ma cũng đã đáp ứng ta, cho dù là gặp Tần Liệt, cũng sẽ không tiếp tục làm loạn.”
Tiêm Thứ Ma hừ một tiếng, không mở lời phản bác, xem như lẳng lặng thừa nhận rồi.
Y Nặc Ti nghi hoặc nhìn về phía bọn họ, chần chờ một chút, chỉ về phía khu hố đen dày đặc, “Tần Liệt đến bên kia rồi, hắn tiến vào một hố đen trong đó, sau đó mãi chưa đi ra. Ta ở nơi này cũng đã chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351766/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.