“Nhân tộc Băng đế!” A Phất Lai Khắc kêu sợ hãi.
“Băng đế đại nhân!”
“Thế mà lại là Băng đế!”
Cường giả các tộc Linh Vực, ở sau A Phất Lai Khắc, cũng đều ùn ùn thét chói tai.
Trong bọn họ, A Phất Lai Khắc hai vạn năm trước từng kề vai chiến đấu với Băng đế, cũng có lão nhân Tu La tộc, Hải tộc, cũng từng trải qua trận huyết chiến đó, đều không xa lạ đối với Băng đế.
Bọn họ liếc một cái đã nhận ra, người áo trắng từ hố ngân hà khổng lồ vỡ ra đi ra, chính là Băng đế một trong tam đế nhân tộc năm đó.
“Băng đế! Những năm qua, ngươi chẳng lẽ luôn ở Toái Băng Vực tu luyện?” Hải tộc Bích Na quát.
“Toái Băng Vực, Băng đế...” Bùi Đức Hồng khẽ chấn động.
Đáng tiếc, Băng đế cũng chưa trả lời vấn đề của Bích Na, mà là khống chế chín tầng hàn băng hồn đàn, hướng thẳng tắp về Tuyệt Vọng Ma Vương rơi đi.
Trong chốc lát, từ trong chín tầng hồn đàn của Băng đế chiết xạ ra ức vạn đạo băng quang, những băng quang đó như mũi tên hàn băng đếm không xuể, như mưa rào trút ở trên ma thể của Tuyệt Vọng Ma Vương.
“Xẹt xẹt!”
Vô số hắc mang cùng băng quang, từ trên ma thể của Tuyệt Vọng Ma Vương bắn tung ra, Tuyệt Vọng Ma Vương vẫy cái cánh đen sì phát ra tiếng hét giận dữ chấn thiên động địa.
“Không nghĩ tới chủng tộc Linh Vực còn có nhân vật lợi hại như thế, lý giải của ngươi đối với hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351728/chuong-1395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.