'Ta thấy huyết mạch ngươi tựa như đã bình ổn. Một đoạn thời gian gần đây, Huyền Lạc nói quá nhiều chuyện về ngươi, mà ngươi cũng ở trước mặt chúng ta, đã thức tỉnh thiên phú huyết mạch trung tâm của Huyền Băng gia tộc ta!”
Mễ Nhã một khắc trước còn tươi cười đầy mặt, đột nhiên vẻ mặt lạnh lẽo, nói trở mặt liền trở mặt, quát: “Ta cũng muốn xem thiên phú huyết mạch của ngươi có gì đặc biệt hơn người!?”
“Cực Hàn Băng Diễm!”
Các đám lửa trắng lóng lánh, mang theo hàn ý thấu xương, đột nhiên từ trong cơ thể nàng trôi nổi ra.
Những ngọn lửa hàn khí dày đặc đó, như hoa sen nở rộ, phiêu phiêu đãng đãng, lập tức đem Tần Liệt bao vây ở giữa.
“Băng Phách Hàn Giới!”
Lấy Mễ Nhã làm tâm vòng tròn, một màn hào quang lưu li băng cực lớn trong nháy mắt ngưng kết, hàn khí của Toái Băng Vực phụ cận ập đến, đem thiên địa chỗ nàng và Tần Liệt đóng băng thành thế giới lạnh lẽo nhất.
“Rắc rắc rắc!”
Các khối băng bị vòng xoáy không gian nổ vỡ, ở trong thế giới hàn băng đông lại hóa thành các bức tượng băng to lớn.
Tượng băng vốn là vật chết, theo Mễ Nhã thổi khí, bị các đám lửa trắng óng ánh như hoa sen nhập vào trong đó, chợt những tượng băng kia như được giao cho sinh mệnh, đột nhiên kẽo kẹt... kẽo kẹt bắt đầu hoạt động.
“Thử uy lực những con rối nham băng này của ta chút.” Mễ Nhã nhướng mày nói.
“Bệnh thần kinh!” Tần Liệt nhíu mày nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351724/chuong-1391-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.