Vừa thấy Minh Hú thừa nhận, các cao giai ác ma lấy Địch Già cầm đầu cũng đều âm thầm biến sắc.
Lăng Ngữ Thi đối với lời của Tần Liệt không có bất cứ gì hoài nghi, lúc Minh Hú còn chưa tỏ thái độ, nàng đã xoay người.
Trong đôi mắt màu tím của nàng đột nhiên bừng sáng lên.
Các sợi tơ hồn màu tím mắt thường có thể thấy được, từ trong đôi mắt tím sáng ngời của nàng bay vút ra, như các tia chớp, bay về phía toàn bộ ác ma trừ Địch Già.
Bao gồm Y Nặc Ti và Vi Sâm Đặc!
Có ba ác ma, mắt thấy những tơ hồn màu tím kia đến, đều theo bản năng tránh né.
Lăng Ngữ Thi sâu sắc phát giác được, sau đó, nàng phóng ra toàn bộ tơ hồn từ phân tán trở nên tập trung, mục tiêu chỉ thẳng ba ác ma khác thường này.
Ba ác ma đó, vừa thấy tơ hồn màu tím đầy trời bắn vút đến, đột nhiên biến sắc, thế mà lại đột nhiên hướng tới xa xa bỏ chạy.
Không cần nàng nói thêm cái gì, đám người Địch Già, Y Nặc Ti lập tức biết Tần Liệt không nói gì sai.
Ở trong bọn họ, thế mà vẫn luôn có cơ sở ngầm của Tác Mỗ Nhĩ, đem nhất cử nhất động của bọn họ, thậm chí mỗi một lời nói đều báo cho Tác Mỗ Nhĩ.
Bọn họ đối với phen lời kia của Tần Liệt rốt cuộc đã tin.
Các chùm tơ hồn màu tím bay vút đi như tia chớp, bay về phía ba cao giai ác ma bỏ chạy kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351443/chuong-1276-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.