Các tầng gợn sóng linh hồn, như sóng nước, lặng lẽ ập về phía Ám Diệu Thạch.
Trên khối Ám Diệu Thạch kia, ác ma bậc cao lấy Y Nặc Ti cầm đầu, đột nhiên, lại sinh ra cảm thụ quỷ dị linh hồn không khống chế được.
Những người này như nhìn thấy một biển linh hồn thâm u bao phủ đến, tựa như muốn dẫn dắt linh hồn bọn họ, làm bọn họ chết chìm hết trong đó.
“Hồn Ngục!”
Trong Ám Diệu Thạch, thủ lĩnh ác ma tên là Địch Già chợt kinh ngạc kêu lên.
Một quang ảnh màu tím đậm đột nhiên từ Ám Diệu Thạch lao vút đến.
Một lát sau, quang ảnh màu tím đậm đó ngưng tụ thành một nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ như nữ nhân, khí chất cũng âm nhu vô cùng.
Ác ma bậc cao này tuấn mỹ vô cùng, mặc một bộ quần áo thêu rất rất nhiều hoa văn màu tím, hắn thoạt nhìn chỉ mười sáu mười bảy tuổi, tựa như so với toàn bộ ác ma ở đây còn trẻ tuổi hơn.
Hắn vừa tới, Vi Sâm Đặc chủ động lùi lại chút, đem tất cả giao cho hắn làm chủ.
Ác ma bậc cao này vốn ngồi ngay ngắn ở trên Ám Diệu Thạch, vừa thấy hắn đi ra, vội vàng bay hết xuống.
“Địch Già, làm sao vậy?” Y Nặc Ti vội chạy tới truy hỏi.
“Nữ nhân này có gì khác sao?” Có ác ma bậc cao khác hỏi.
Rất đông ác ma bậc cao cường đại, từng tầm mắt kinh dị, đều rơi ở trên người Địch Già cùng Lăng Ngữ Thi.
Địch Già bộ dáng tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351342/chuong-1237-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.