“Hắn có từng rời khỏi hay không?” Thương Diệp nhìn phía Tần Liệt.
Huyền Lạc ngẩn ra, nói: “Hắn từng rời khỏi một thời gian, chẳng qua rất nhanh đã trở lại, sau đó lập tức lấy linh hồn rơi vào Hỗn Độn Huyết Vực tộc ta, không tỉnh lại nữa.”
“Tỷ, ngươi chẳng lẽ cho rằng Tần Liệt sẽ là người kia? Ngươi không thấy rõ bộ dáng hắn sao?” Kiền Thăng vội nói.
“Toàn thân hắn đều bị ngọn lửa thiêu đốt bao trùm, căn bản không nhìn ra bộ dáng, chẳng qua...” Thương Diệp cẩn thận nhìn chằm chằm Tần Liệt, lại nhìn thêm một lát, nói: “Người kia tựa như cao hơn, cũng cường tráng hơn, từ lực lượng huyết mạch dâng tràn trong cơ thể đến xem, cũng xa xa vượt qua mức huyết mạch của hắn trước mắt.”
“Hẳn không phải Tần Liệt.” Kiền Thăng nghĩ một chút, cũng nói: “Hắn không rời khỏi quá lâu.”
“Trừ mười người bọn ngươi ra, còn có tộc nhân khác của Liệt Diễm gia tộc tiến vào không?” Thương Diệp hỏi tiếp.
“Ngươi là cùng đến với chúng ta, sao có thể còn có người khác?” Kiền Thăng cười khổ.
Thương Diệp gật đầu, “Cũng đúng.”
Ngay tại lúc bọn họ nghị luận ầm ầm, thành viên còn lại của Hắc Ám gia tộc cũng lục tục tới.
Các tộc nhân kia của Hắc Ám gia tộc đều cầm linh khí như tù và nhỏ, giống như thông qua những đồ vật nhỏ đó để liên hệ lẫn nhau.
“Thứ này cho các ngươi, các ngươi mỗi người một cái, chúng ta có thể thông qua vật ấy liên hệ ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2351336/chuong-1235-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.