Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Ta lại không nghĩ tới”. Tần Liệt giật mình, hỏi: “Có đưa tin cho Khương Chú Triết hay không? Bảo hắn cũng cùng nhau tới đây đi”.
“Đương nhiên”. Đường Tư Kỳ cười rạng rỡ, nói: “Ta biết ngươi không có thành kiến đối với Khương Chú Triết, khẳng định không thể thiếu hắn. Hơn nữa, ở thời điểm quyết chiến với người Đông Di, còn có Quỷ tộc, Khương Chú Triết nhất mạch cũng đã phát huy tác dụng kỳ binh”.
Ngừng một chút, đôi mắt đẹp của nàng hơi sáng lên, lại nói: “Không biết vì sao, Khương Chú Triết này đối với ngươi... Đặc biệt ấm áp nhẹ nhàng, chúng ta đều cảm thấy kỳ quái”.
“Các ngươi? Còn có ai?”. Tần Liệt kinh ngạc.
“Đình Ngọc tỷ, còn có Lý thúc, Đoạn thúc, đều cảm thấy Khương Chú Triết lúc đối mặt ngươi quá mức cẩn thận kính cẩn nghe theo, cái này rất khác thường”. Đường Tư Kỳ giải thích: “Bọn họ đều nói Khương Chú Triết xưa nay kiệt ngạo bất tuân, chưa từng đem bất luận kẻ nào để vào mắt. Ngay cả Bạo Loạn chi địa đệ nhất nhân Tịch Diệt lão tổ, hắn trước kia cũng chưa từng biểu lộ ra tôn trọng. Nhưng hắn lại luôn đặc biệt quan tâm chuyện Viêm Nhật đảo, ở nhiều lần Viêm Nhật đảo gặp nạn, đều sẽ đến giúp đỡ nhiều”.
Nói đến đây, Đường Tư Kỳ hé miệng cười, nói: “Bọn họ đều cảm thấy ngươi và Khương Chú Triết lén có ăn ý thần bí”.
Tần Liệt sờ cằm, trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu, nói: “Quả thực có một chút ăn ý”.
Hắn mơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350909/chuong-1082-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.