Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Hắn không muốn Vũ gia chôn cùng vì Tần Liệt.
Bởi vậy, hắn chưa lên tiếng, chưa giữ Tần Liệt lại.
“Bọn hắn không phải tộc nhân Tu La tộc thật sự, bọn hắn cũng sẽ không niệm tình cũ, sẽ không xuống tay lưu tình với các ngươi”.
Tần Liệt nhìn Vũ Lũy, nhìn các tộc nhân Vũ gia đó, bỏ lại phen lời này.
Hắn chợt ngưng tụ thành một dòng điện, phút chốc bắn về phía Đằng Viễn.
Vẻ mặt Vũ Lũy cay đắng bất đắc dĩ.
Trong con ngươi sâu thẳm của Kha Đế Tư hiện lên một tia sáng châm chọc, hướng Vũ Lũy gật gật đầu, hắn đột nhiên bay về dãy núi bên dưới.
Hắn quả thực chưa tiếp tục tấn công khối lục địa lơ lửng này.
Toàn bộ tộc nhân Vũ gia không khỏi thầm thở phào một hơi.
“Sau khi chiến đấu bên dưới chấm dứt, những gia hỏa này vẫn sẽ đánh giết các ngươi, các ngươi trốn không thoát!”. Viên Văn Trì cả giận nói.
“Các ngươi chỉ là mục tiêu bị bọn hắn đặt tới phía sau mà thôi!”. Hoa Vũ Trì cũng nói.
“Ta biết”. Vũ Lũy cười khổ, sau đó nhìn về phía tộc nhân Vũ gia trên khối đại lục lơ lửng này, nói: “Từ giờ trở đi, các ngươi bỏ chạy đi chung quanh, có xa bao nhiêu trốn xa bấy nhiêu!”.
Các tộc nhân Vũ gia đều có chút mờ mịt.
“Đại bá, Kha Đế Tư vì sao phải đối phó chúng ta?”. Một cô gái Vũ gia trẻ tuổi hỏi.
“Bọn hắn chính là huyết nhục phân thân của Ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350818/chuong-1052-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.