Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Hắn cũng rốt cuộc hiểu, vẻn vẹn chỉ kém một cấp huyết mạch, chiến lực chênh lệch của hai bên, vậy mà lại to lớn như khe rãnh không thể vượt qua.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cười cay đắng, nói: “Đối thủ trước kia ta đụng phải, cùng nàng so sánh, toàn bộ đều không tính là gì”.
“Chờ huyết mạch ngươi cũng đột phá đến cấp bảy, hẳn là có sức chiến một trận với nàng, ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình”. Lạp Phổ trấn an.
Gật gật đầu, Tần Liệt nói: “Ta đi Viêm Nhật đảo”.
“Ừm!”.
Hai người chợt nói lời từ biệt.
***
Viêm Nhật đảo.
Trên bầu trời, từng chiếc phi hành linh khí cỡ lớn hình thù kỳ quái lơ lửng, rất rất nhiều chiến xa, như đá vụn vờn quanh ở quanh những linh khí cỡ lớn đó.
Trên trời bóng người lay động, võ giả mặc quần áo Tịch Diệt tông, Huyết Sát tông, Thiên Kiếm sơn đang đi lại khắp nơi.
Trong biển, trên các con thuyền khổng lồ xương trắng chế thành đặt nhiều chiếc quan tài.
Từ trên mọi quan tài đều toát ra các luồng thi khí trắng xóa.
Miêu gia Miêu Phong Thiên ngồi ngay tại đáy con thuyền lớn, lấy tâm thần liên thông rất nhiều thi yêu, chuẩn bị sai sử những thi yêu đó làm vật hy sinh, để bọn nó đứng ở đầu tiên trong chiến đấu.
“Lần này người Đông Di thật sự điên rồi”. Đáy thuyền, Khương Chú Triết cau mày, đau đầu nói.
“Sư huynh, ngươi vốn không phải nói không tính là địch với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350688/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.