Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Ta muốn ngươi tới Bạch Di bộ lạc, chính là không hy vọng ngươi tiếp tục cô đơn một mình tu luyện, bằng không chờ ngươi tương lai đột phá đến Bất Diệt cảnh, ngươi cũng không có cách nào gom góp được tài liệu cấu tạo hồn đàn”.
“Đáng tiếc, bởi vì có Khương Chú Triết cái vết xe đổ này, người Đông Di đã không thể tin tưởng người của Bạo Loạn chi địa nữa”.
“Chúng ta cuối cùng cũng đã thất bại”.
Tạm dừng một chút, Già Nguyệt nói: “Cao Vũ, chúng ta nếu muốn sống sót, nhất định phải mượn lực lượng khác”.
Cao Vũ lạnh mặt, trầm mặc một lát, nói: “Nếu có thể sống tới Bạo Loạn chi địa, ta sẽ đi tìm Tần Liệt, xem... Hắn có cách nào giúp chúng ta hay không”.
“Hắn hiện tại đã khác xưa, cũng không phải là tiểu tử một nghèo hai trắng năm đó ở Thần Táng tràng, hắn chấp chưởng Viêm Nhật đảo, ở Bạo Loạn chi địa có địa vị hết sức quan trọng”. Cao Vũ thực gật đầu, Già Nguyệt trái lại lo lắng, cười khổ nói: “Chỉ sợ hắn đã sớm quên ngươi”.
Cao Vũ cũng nhíu mày.
Thời gian cách nhiều năm, Tần Liệt đã thành nhân vật chói mắt nhất của Bạo Loạn chi địa, có thể còn nhớ một phần hữu tình năm đó hay không, trong lòng hắn thật ra cũng không tự tin.
Cho nên hắn cũng không lên tiếng.
***
“Người Đông Di thế tới dào dạt, ven đường đem các hài đào chúng ta nắm giữ đều đánh cướp sạch sẽ, tình huống không quá ổn”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350557/chuong-961-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.