Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Hắn vừa hiện thân, Sở Diệu Đan mới chuẩn bị khóc lóc om sòm, đột nhiên mắt hiện ra ý sợ hãi, lập tức không lên tiếng nữa.
Ánh mắt Văn Tân âm tình bất định, cũng ngừng phản bác, đột nhiên trầm mặc hẳn lên.
Tương Ngạn cau mày, nhìn thật sâu về phía Tần Liệt, chưa chủ động nói chuyện.
Hắn cũng đang chờ Tần Liệt mở miệng trước.
Các bên đều đột nhiên an tĩnh lại.
Tần Liệt nhìn nhìn Văn Tân, lại nhìn về phía đám người Sở Diệu Đan, Sư Tú Linh, còn có Sư Duệ Tiệp.
Những người này, ở dưới ánh mắt của hắn, đều là ánh mắt lóe lên, theo bản năng lảng tránh tầm mắt của hắn.
“Vũ tông chủ, ta chỉ hỏi một câu, đối với những người này ngươi còn nhớ tình cũ hay không?”. Tần Liệt đột nhiên nói.
Vẻ mặt Vũ Lăng Vi khẽ thay đổi.
Sắc mặt đám người Văn Tân bỗng nhiên tái nhợt hẳn đi.
“Giết hết”. Tần Liệt bình tĩnh nói.
Tiếng nói vừa dứt, từ trên trời, trong một chiếc chiến xa màu tím đen, đột nhiên bay xuống từng cái bóng người.
Đều là hồn đàn cường giả của Ám Ảnh tộc.
Lấy Ngải Địch, Vưu Lị Á cầm đầu, năm cường giả ba tầng hồn đàn cùng nhau đem hồn đàn tế ra, tựa như sói đói vồ về phía đàn dê.
“Tương giáo chủ cứu mạng!”. Sở Diệu Đan lớn tiếng thét chói tai.
“Tần Liệt! Tha cho chúng ta!”. Sư Duệ Tiệp thất thanh khóc đau đớn, kêu lên: “Ta biết sai rồi!”.
Vũ Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350488/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.