Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Tin tức tiểu thiếu gia không sai, ‘Nguyệt Chi Miện’ quả thực ngay tại Đô Linh động, bị động chủ Hà Kiền nắm giữ”.
“Hà Kiền?”. Trong mắt Lô Nghị hiện lên một tia mỉa mai: “Năm đó hắn chỉ là thằng bé người hầu của ta”.
“Chính là hắn”. Hách Liên Tranh cảm thán không thôi: “Nhưng hắn hẳn là không có quan hệ với chuyện hại ngươi năm đó, hắn năm đó cũng tuổi nhỏ tương tự, ‘Nguyệt Chi Miện’ cũng là nhiều lần đổi chủ, mới ở trăm năm trước bị hắn đạt được”.
Ngừng một chút, Hách Liên Tranh thở dài một tiếng, lại nói: “Hắn còn là thông qua một phòng đấu giá mua được”.
“Phòng đấu giá?”. Lô Nghị ngạc nhiên.
Gật gật đầu, Hách Liên Tranh cười khổ nói: “Những kẻ hại ngươi, sau theo Bái Nguyệt giáo bị định là tà giáo số một, chịu Tịch Diệt tông, Huyễn Ma tông, còn có Hắc Vu giáo liên thủ đuổi giết, đại đa số người trong bọn họ đều ở trong đào vong bị giết. ‘Nguyệt Chi Miện’ bị bọn họ cướp lấy, thì là bị bọn họ truyền tới trong tay hậu bối, đáng tiếc những hậu bối đó bất tài, rất nhiều ngay cả thiên phú tu luyện cũng không có. Như vậy sau khi qua mấy đời, ‘Nguyệt Chi Miện’ liền biến thành một món đồ cổ trong nhà, bọn họ ngay cả đó là cái gì cũng không biết”.
“Cứ như vậy bị bọn hắn buôn bán?”. Lô Nghị sinh ra một loại cảm giác khuất nhục.
“Những người truyền thừa cho đời sau, bởi vì bị đuổi giết, chưa kịp dặn dò quá nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350225/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.