Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Phía đông Thiên Lục đại lục, một mảng hải vực hoang vắng nối liền Đông Di, điểm xuyết rời rạc các hải đảo tử khí trầm trầm.
Trên mỗi một hải đảo đều không có khí tức sinh mệnh.
Sáng sớm một ngày này, lúc mặt trời chưa hiện lên, một bóng xám phút chốc ở trong mây vặn vẹo thành hình.
Bóng xám cuối cùng biến thành Bố Thác.
“Chính là nơi này”.
Hai con ngươi u ám thâm thúy của Bố Thác quỷ dị đánh giá chung quanh, bóng người thấp bé như quỷ đột nhiên hướng phía dưới biển mây chìm xuống.
Phía dưới biển mây vốn là một mảng mờ mịt.
Nhưng, theo trên người Bố Thác nứt ra từng cái khe hở không gian tinh mịn, mảng không gian mờ mịt này giống như mặt gương vỡ, bắt đầu hiện ra xuất rất nhiều vết rạn rậm rạp.
Đó là vết nứt của bầu trời.
“Rắc rắc!”.
Tiếng đá vụn tan vỡ không ngừng từ không gian quanh người Bố Thác truyền đến, tiếng đó giống như một con đường sâu dài bị đá bịt, chậm rãi bị nứt đá mà vỡ ra.
Không biết qua bao lâu.
Theo càng lúc càng nhiều khe hở không gian nứt ra, quỹ tích chìm xuống của Bố Thác đột nhiên bùng lên một hành lang tối tăm sâu thẳm.
Trong hành lang truyền đến mùi mục nát cổ xưa, ngửi mà muốn nôn.
“Vù vù vù!”.
Mấy chục lưỡi dao không gian, bởi Bố Thác mà lên, cắt xé hành lang.
Đợi đến sau khi một cột sáng đen sì từ trong hành lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350085/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.