Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Ngươi nên cảm tạ ta, lấy thực lực của ngươi, lúc ấy nếu ở Táng Thần chi địa, chưa chắc có thể sống sót”. Lâm Lương Nhi lạnh lùng nói.
Sắc mặt Sở Ly cứng đờ.
“Ngươi đột nhiên muốn đi ra làm gì?”. Tần Liệt hỏi chính sự.
“Nữ nhân tên Đồng Chân Chân kia, có thể đã nhìn ra thân phận ta, ta có thể cảm giác được”. Lâm Lương Nhi khẽ nhíu mày: “Ta còn có một luồng linh hồn rất mỏng manh vẫn ở lại bản thể, một luồng linh hồn đó của ta phát hiện nàng nhìn trộm đối với ta”.
“Ngươi vẫn còn có thể quan sát chung quanh?”. Tần Liệt kêu sợ hãi.
“Đương nhiên có thể”. Lâm Lương Nhi lườm hắn một cái, thản nhiên nói: “Bằng không, ta sao có thể biết ngươi có thể thừa dịp linh hồn ta khôi phục, làm ra chuyện gì xấu xí không chịu nổi đối với thân thể ta hay không”.
Sắc mặt Tần Liệt âm u, hừ lạnh một tiếng: “Ta còn chưa bỉ ổi như vậy!”.
“Lúc ấy ở cung điện hàn băng, ngươi tuy bị đóng băng, hẳn là mắt còn có thể thấy, đầu óc còn có thể đủ tự hỏi nhỉ?”. Lâm Lương Nhi thình lình đến một câu như vậy.
Tần Liệt đột nhiên ngây người.
“Ngươi lúc ấy cũng đã nhìn thấy gì? Lại nhìn bao lâu?”. Lâm Lương Nhi hỏi tiếp.
Tần Liệt nét mặt già nua đỏ lên, lập tức không lên tiếng nữa.
Lâm Lương Nhi trừng mắt nhìn hắn một cái, không tiếp tục khí thế bức người, không tiếp tục truy hỏi.
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350031/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.