Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Tần Liệt phái người đưa thư tới, ta không nhìn ra bút tích Tần Liệt, mong các ngươi có thể phân biệt một chút”. Hồng Bác Văn tỏ thái độ.
“Tống tiểu thư, ngươi có nhận biết bút tích Tần Liệt hay không?”. Vẻ mặt Mặc Hải phấn chấn, vội vàng dò hỏi.
Sắc mặt Tống Đình Ngọc có chút nản lòng, hơi tỏ ra xấu hổ: “Ta cũng không nhận biết”.
“Vậy chỉ có chờ Tư Kỳ đi ra”. Mặc Hải bất đắc dĩ nói: “Tư Kỳ và Tần Liệt trước kia ở Khí Cụ tông, đã cùng nhau liên thủ luyện khí, nàng đối với bút tích của Tần Liệt phi thường rõ ràng, chỉ là, lúc này Tư Kỳ đang nghiên cứu một loại trận đồ cổ xưa, một chốc một lát chỉ sợ không ra được, Hồng trưởng lão, nếu không ngươi đi về trước?”.
“Không sao, ta sẽ ở nơi này chờ một lát đi”. Hồng Bác Văn cười ha ha nói.
“Không ngại mà nói, đem lá thư này cho ta xem được không?”. Tống Đình Ngọc chủ động yêu cầu.
“Không thành vấn đề”. Hồng Bác Văn tùy tay đem thư đưa qua, sau đó liền ở Hôi đảo, yên lặng chờ Đường Tư Kỳ xuất quan.
Bọn họ cũng không biết, bởi vì bọn họ bên này chậm trễ, mang đến cho Tần Liệt ở Nguyệt Thạch thành bao nhiêu phiền toái.
Tần Liệt bị Nguyệt Cơ, Dạ Cơ, Thủy Cơ ba nữ tế ti, ở lúc màn đêm buông xuống mang đi, ngồi phi hành linh khí dạng thuyền trăng non sáng ngời, thế mà trực tiếp ra khỏi thành.
Nguyệt Nha thuyền so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2350006/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.