Bóng hình xinh đẹp thanh lệ của Tuyết Mạch Viêm lại một lần hiển hiện ra, mắt nàng tràn ngập hồ nghi, tuần tra chung quanh, nhìn xung quanh chốc lát, cuối cùng lại suy sụp rời khỏi.
Sau một hồi.
Dưới tàng cây màn hào quang cởi bỏ, bóng dáng hai người một lần nữa hiển hiện ra, Tống Đình Ngọc lộ một nửa bộ ngực sữa, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy hờn dỗi ngượng ngùng: “May mà ta phản ứng nhanh, bằng không, bằng không...”.
Lửa nóng trong mắt Tần Liệt cũng dần dần thối lui, nhếch miệng cười, nói: “Bằng không như thế nào?”.
“Bằng không đã bị bắt ngay tại trận”. Tống Đình Ngọc cười quyến rũ, đưa tay nhẹ nhàng đem Tần Liệt đẩy ra: “Ngươi tên khốn kiếp này, Vu độc trên người ta mới giải không bao lâu, ngươi đã bắt đầu động ý xấu. May có Tuyết Mạch Viêm trở lại, nếu không ta sợ đã gặp độc thủ của ngươi, ngươi đồ đại sắc côn!”.
Phong tình vạn chủng vuốt vuốt tóc rối, trên mặt nàng lại không có một tia tức giận, vẫn là cười tủm tỉm, hiển nhiên cũng chưa tức giận.
“Đúng rồi, ta vừa rồi còn chưa nói xong, ngươi vì sao không dám gặp mặt nàng? Ta cảm thấy, ngươi nên sớm nói rõ quan hệ giữa ngươi cùng Huyết Lệ với nàng, sớm một chút thành lập đồng minh với Huyễn Ma tông”. Tống Đình Ngọc nhắc tới chính sự.
“Ta đã đáp ứng Huyết Lệ, ở trong Thần Táng tràng nếu gặp được nàng, sẽ tận lực giúp nàng. Nhưng hiện tại, ta tựa như không thể giúp nàng cái gì, nói rõ quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349490/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.