“Ừm, chân hồn tản ra, căn nguyên, hồn ấn, ký ức ý niệm phân tán, từ Thông U cảnh ngã xuống Vạn Tượng cảnh. Những Vu độc nọ thẩm thấu ở chân hồn, cũng có thể bởi vậy phân tán ở trong não hải ngươi”. Tần Liệt tổ chức ngôn ngữ: “Như vậy mà nói, ta thử lấy chân hồn của ta, hấp dẫn những Vu độc đó tiến vào. Đem Vu độc, từ trong não hải của ngươi hút vào linh hồn ta, do ta tiến hành luyện hóa, ngươi xem như vậy có được hay không?”.
“Ta không biết như thế nào mới có thể toái hồn”. Tống Đình Ngọc nhíu mày cẩn thận tự hỏi, thật lâu sau, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Ngừng một chút, nàng lại nói: “Ngươi không phải cũng toái hồn sao? Ngươi muốn đem Vu độc hấp dẫn rời khỏi như thế nào?”.
“Ta toái hồn, có thể nhanh chóng một lần nữa tụ tập. Trên thực tế, ta là tu luyện một loại linh quyết, lấy lôi điện rèn luyện linh hồn, ở thời kỳ đầu tu luyện, chân hồn sẽ không ngừng vỡ vụn, sau đó đoàn tụ, cần không ngừng lặp lại quá trình này, chân hồn thích ứng lôi điện oanh kích rất gian nan, cần đến từng bước”. Tần Liệt giải thích.
“Ta không thể toái hồn”. Tống Đình Ngọc nghe rõ, vẫn là không có biện pháp phối hợp, cảm xúc càng thêm hạ thấp.
Tần Liệt cũng biết, phương pháp toái hồn của hắn, căn bản không thích hợp Tống Đình Ngọc, Tống Đình Ngọc không tu luyện lôi điện linh quyết, căn bản không chịu nổi sấm sét đánh phá.
Hắn một lần nữa trầm mặc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349436/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.