Hai nữ nhân này, ở lúc hắn nguy nan, đều từng vươn viện thủ, chưa từng làm ra chuyện bất nghĩa với hắn.
“Sẽ là ai trong các nàng?”.
Tần Liệt nhíu chặt lông mày, đem một khối lệnh bài nọ của Hắc Vu giáo lấy ra, lúc lướt đi, không ngừng nhìn lệnh bài, hy vọng có thể thông qua lệnh bài tìm được chút manh mối.
Sau nửa canh giờ.
Khối lệnh bài Hắc Vu giáo chế tác đó bỗng truyền đến một tiếng rít sắc nhọn, chói tai như quỷ khóc.
Mắt Tần Liệt lại hiện ra sự vui mừng, vội vàng lấy tâm thần cảm giác, thông qua lệnh bài Hắc Vu giáo, đến xác định phương hướng đối phương.
“Thế mà có ba võ giả Hắc Vu giáo! Hơn nữa còn tụ tập cùng một chỗ nhanh chóng di động tới! Bọn họ đang đuổi người!”.
Tần Liệt lập tức phản ứng lại, vội vàng lấy tốc độ nhanh nhất, hướng tới phương hướng lệnh bài cảm giác được đuổi theo.
“Bốn mươi dặm rồi!”.
“Ba mươi lăm dặm!”.
“Hai mươi dặm!”.
“Càng lúc càng gần rồi!”.
Hắn ở trong rừng rậm xuyên qua, như một tia điện, nhanh chóng tiếp cận với đối phương.
“Vù!”.
Một bóng người yêu kiều bỗng nhiên từ trong rừng cách hắn không xa xuyên qua, hướng tới một phương hướng trốn vội.
Bóng người đó, tuy chợt lóe rồi biến mất, lại khiến vẻ mặt Tần Liệt phấn chấn - là Tống Đình Ngọc!
“Dừng lại!”. Tần Liệt ở phía sau điên cuồng đuổi theo, cất tiếng hô to.
Bóng người yêu kiều lao nhanh kia lập tức dừng lại, thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349426/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.