“Ta không biết bia mộ, cũng không biết bia mộ có quan hệ gì với Thần Táng tràng. Nhưng ta có thể khẳng định, Tần Liệt lần này thông qua bia mộ rèn luyện cơ thể, tuy quá trình có chút thống khổ, lại khẳng định là chuyện tốt!”. Huyết Lệ quát khẽ.
“Ừm. Thoạt nhìn là như thế”. Tống Đình Ngọc cười cười, mắt đẹp khẽ xoay chuyển, bỗng nhìn phía Huyết Lệ: “Tiền bối, năm đại thủy tổ ngươi nói... Là những người nào?”.
“Lát nữa nói sau”, Huyết Lệ thản nhiên nói.
Tống Đình Ngọc vì thế không tiếp tục truy hỏi.
Trong kén máu, vẫn có huyết quang rạng rỡ lóe lên, một cỗ huyết khí dao động mãnh liệt thỉnh thoảng từ trong kén máu lan truyền đãng ra.
Rất lâu sau đó.
“Phành phành phanh!”.
Từng đạo huyết quang, đem kén máu nổ tung, những mảnh kén màu máu đó bị nổ thành bột phấn rơi đẩy một mảng.
Tần Liệt thì là toàn thân trần truồng từ trong đó xông ra.
Quần áo hắn lúc trước mặc, cùng theo kén máu nổ tung, biến thành một đống bột phấn.
Cơ thể trần truồng, đường nét cơ thịt như đao rìu tạo hình thành, tràn ngập hương vị hung hãn cương liệt, trong mỗi một khối máu thịt của hắn, giống như đều tràn ngập lực lượng bùng nổ, làm người ta nhìn một cái đã cảm thấy cực kỳ có sức mạnh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Đình Ngọc nóng lên, thấp giọng mắng một câu, không khỏi quay đầu đi chỗ khác.
Tần Liệt trần truồng ngồi ngay ngắn, đem huyết khí trong bia mộ, lấy Huyết Linh quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349368/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.