Hai người Tống Đình Ngọc cùng Tạ Tĩnh Tuyền nhìn bóng lưng Tần Liệt, sắc mặt có chút buồn bã.
“Ta biết chuyện này không thể trách ngươi toàn bộ”. Tống Đình Ngọc đi thẳng tới bên cạnh Tần Liệt, đứng song song với hắn, cùng hắn nhìn về phía võ giả ba phương thế lực đang chạy tán loạn ở chân núi, nhẹ giọng hỏi: “Ngươi... Không dự định dừng tay lại sao?”.
“Tần Liệt, Không Gian Truyền Tống trận ở bên trong lòng Dược sơn, võ giả ba phương thế lực đều đã bị đuổi đi hết, ngươi đã đạt được mục đích, ngươi chẳng lẽ còn muốn tiếp tục nữa?”. Tạ Tĩnh Tuyền cũng đi tới, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng hỏi.
Một vầng sáng màu tím dịu nhẹ lộng lẫy bỗng nhiên từ phía sau ba người phóng xuất ra, một đạo thân ảnh xinh đẹp đang thản nhiên từ trong vầng sáng màu tím này chậm rãi đi tới.
“Nếu thời điểm mà chúng ta ở Diễm Hỏa sơn, không thể dùng không gian linh khí để chạy đi và sau khi minh ma khí tan biến hoàn toàn, Huyền Thiên Minh sẽ đối phó với chúng ta như thế nào?”. Lăng Ngữ Thi một thân tử y, dáng vẻ ung dung tao nhã, khóe miệng xinh đẹp chứa đựng nụ người yếu ớt.
Vừa thấy nàng xuất hiện, bất luận là Tống Đình Ngọc hay là Tạ Tĩnh Tuyền, vẻ mặt đều có chút mất tự nhiên.
Hai người từng nghĩ thông qua giao tình giữa các nàng cùng Tần Liệt, khuyên nhủ Tần Liệt dừng tay lại, hy vọng có thể cho Huyền Thiên Minh, gia tộc nàng một con đường sống.
Lăng Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349327/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.