“Chúng ta có thể nhìn ra hắn không có nguyện ý dùng bản thân để đổi lấy Huyền Âm Cửu Diệp Liên, vì tránh cho việc hắn gây rối việc này cho nên chúng ta đành phải làm cho hắn không thể nói chuyện”. Tống Vũ xòe tay ra, tỏ vẻ do bản thân bất đắc dĩ mới làm vậy, sau đó híp mắt chỉ chỉ vào Khố Lạc: “Ngươi nói chuyện với hắn một chút đi, nhanh chóng xong giao dịch, để tránh đêm dài lắm mộng bị người khác chú ý động tĩnh bên này”.
“Ô ô ô...”. Khố Lỗ trong lồng giam giãy giụa, trong mắt tràn đầy tàn khốc, tựa như muốn nói gì đó.
“Tần Liệt! Nói bọn họ thả người trước!”. Khố Lạc đè nén nóng giận trong lòng, hai vai run run, sâu trong đồng tử quỷ hỏa dày đặc như có từng đợt u hồn ẩn hiện.
Bộ dáng hắn lúc này cực kỳ đáng sợ.
“Thả người trước đi”. Tần Liệt nhìn về phía Tống Vũ.
“Giao ra Huyền Âm Cửu Diệp Liên trước!”. Âm thanh Nhiếp Vân lạnh lùng.
Tần Liệt không có nhìn hắn, chỉ là vẻ mặt âm trầm, nhìn Tống Vũ quát khẽ: "Tống minh chủ!"
“Tư Nguyên, thả người trước!”. Tống Vũ rất dứt khoát vung tay lên, bày tỏ thiện ý.
Nhiếp Vân cùng Tạ Diệu Dương thấy hắn mở miệng, cũng không lên tiếng nữa.
Trong cái nhìn chằm chằm của mọi người, Tống Tư Nguyên lấy chìa khóa mở lồng giam ra, chặt đứt từng sợi xích xuyên qua xương tỳ bà Khố Lỗ.
“Đi thôi”. Tống Tư Nguyên cũng rất sảng khoái, một tay mang theo Khố Lỗ ném hắn vào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349297/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.