“Có việc gì không? Nếu không có việc gì ta đi trước. Ta đang có chút việc bận” Tần Liệt nhíu mày.
“Diêu thúc...” Hứa Mộc, vẻ mặt cầu xin, cúi đầu nói: “Xin Diêu thúc tha thứ cho ta.”
“Không dám, không dám”. Diêu Thái vội vàng trả lời.
Bỗng nhiên, Hứa Lương trừng mắt nhìn Hứa Mộc một cái.
Hứa Mộc biến sắc. Nghĩ một chút, cắn răng “bốp bốp” tự cho mình mấy bạt tai, toàn bộ mặt hắn sưng đỏ, ngẩng đầu nhìn hướng Diêu Thái. Khóc cầu nói: “Diêu thúc, ngài hãy bỏ qua cho ta đi!”
“Đại nhân, chuyện đã qua thì cho qua đi, ta sẽ không để trong lòng”. Diêu Thái cùng không ngốc, đến lúc này, hắn cũng hiểu rõ ràng.
Thì ra Hứa Lương, Đà Sơn, Phùng Nam, Vạn Già bốn người đến đây không phải là khởi binh vấn tội, mà là... cầu Tần Liệt nương tay.
Bọn họ hiển nhiên là rất e sợ Tần Liệt.
Gần hai năm trước, hắn ở Tinh Vân các trợ giúp Tần Liệt, đã phát sinh chuyện gì? Lại để cho Hứa Lương, Đà Sơn, Phùng Nam, Vạn Già bốn người khách khanh tinh cấp của Tống gia đều e ngại như vậy?
Diêu Thái kinh ngạc không thôi!
“Còn không cảm ơn Diêu thúc ” Hứa Lương quát.
Hứa Mộc liên tục cảm tạ, hắn thinh thoảng liếc ánh mắt Tần Liệt, trần ngập kinh khùng sợ hãi.
Hắn, chính là cái người ở Khí Cụ tông, lấy Tịch Diện Huyền Lôi đồ giết năm thế lực cường giả, làm cho đa số cường giả Thông U cảnh, Vạn Tượng cảnh chết thảm, dùng thủ đoạn vây khốn Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349211/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.