Tần Liệt ngạo nghễ bước ra bên ngoài.
Không có kẻ nào can đảm cản lại.
Ánh mắt người của Lăng gia tộc lóng lánh, vẻ mặt kính sợ, từng người đi theo phía sau.
Tống Đình Ngọc cũng ở phía sau, đôi mắt đẹp vẫn nhìn hắn kinh ngạc, thần sắc có chút kỳ lạ.
Đoàn người càng lúc càng xa.
Lang Tà ngầm buông lỏng hơi thở nhìn khu vực bị sấm sét đan xen đánh vào, y trầm ngâm một chút rồi khẽ nói mấy câu với Phùng Dung ở bên cạnh.
Phùng Dung ngẩn người, khẽ gật đầu, đột nhiên chậm rãi lui về sau, đợi đến lúc mọi người không chú ý đến, nàng ta mới nhanh chóng rời đi.
- Lang Tà! Ngươi… tại sao ngươi lại không giết hắn? Hắn đại nghịch bất đạo đánh chết Ứng Hưng Nhiên, ngươi thân là người đứng đầu Huyết Mâu chẳng những không động thủ còn ngăn cản Tôn giả Vô Tâm, ngươi rốt cuộc đứng về bên nào?
Sau khi bóng dáng của Tần Liệt đã biến mất, tiếng thét chói tai của La Chí Xương mới lại vang lên.
Phòng kỳ, Tương Hạo lập tức phụ họa, giúp đỡ La Chí Xương cùng nhau chỉ trích Lang Tà.
Lang Tà hờ hững bất động, nói:
- Nếu ta hoàn toàn bỏ mặc không can thiệp, ba người các ngươi cũng không sống qua hôm nay.
Lời vừa nói ra, La Chí Xương, Tưởng Hạo, Phòng Kỳ đang trách mắng chợt im bặt.
Bọn chúng biết Lang Tà nói không sai.
Tần Liệt trước đó một cước giết chết Phạm Nhạc còn chuẩn bị ra tay hạ sát ba người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349186/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.