- Cho ta xem bức tượng một chút, có lẽ ta có thể giúp được ngươi?
Ánh mắt Tống Đình Ngọc đầy vẻ chờ mong nhìn hắn, xòe tay ra, thành khẩn nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ giữ bí mật giúp ngươi. Không phải ngươi từng mong có thể tìm lại được gia gia và tìm hiểu tin tức về ông ấy sao?
Tần Liệt cầm bức tượng, trong lòng thầm do dự.
Suy nghĩ một lúc hắn mới liếc mắt nhìn Tống Đình Ngọc một cái rồi đưa bức tượng cho nàng:
- Cẩn thận một chút, nó có chút quỷ dị đó!
- Yên tâm yên tâm.
Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc sáng lên, đối với sự tín nhiệm của Tần Liệt nàng cực kì vui mừng. Tiếp lấy bức tượng, nàng bèn dùng một tia tinh thần ý thức thẩm thấu vào bên trong.
Tần Liệt đứng cạnh cũng trở nên căng thẳng, mắt nhìn nàng không chớp lấy một cái, hi vọng nàng có thể phát hiện ra điều gì đó.
Nhưng ngay sau đó hắn mới phát hiện, vẻ tươi cười trên mặt nàng đã trở nên cứng đờ.
- Sao vậy?
Tần Liệt kinh ngạc.
Trên mặt Tống Đình Ngọc hiện lên vẻ xấu hổ, nàng ngượng ngùng nói:
- Hình như, hình như tinh thần ý thức của ta không xuyên được vào bên trong thì phải. Để ta thử lại lần nữa…
Nàng vẫn kiên trì thí nghiệm lại.
Ngưng kết một luồng ý niệm trong đầu rồi dồn sang, vừa đụng phải bức tượng nó đã bị một lực lượng vô hình đảy bật ra.
Ý muốn của nàng tựa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349150/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.