Khu Hỏa, trong thành, trong một toà nhà hình tháp cao, Lang Tà khoanh chân ngồi, trên mặt không có một tia huyết sắc.
Hai trưởng lão ngoại tông Đồng Tể Hoa, Trình Bình, và mấy Võ Giả Huyết Mâu tinh nhuệ, lặng lẽ đứng xung quanh Lang Tà, và Lang Tà nhìn xuống trước cửa thành, nhìn đám Tương Hằng, Phó Trác Huy, Vu Đại.
"Ngoại trừ Đế Thập Cửu không thấy tung tích, thủ lãnh khắp nơi đều đã đến đông đủ, xem ra chúng quả thật quyết tâm muốn tiêu diệt Khí Cụ Tông chúng ta." Trình Bình vừa dùng một viên thuốc, khí sắc khôi phục được một ít, sắc mặt trầm trọng, lông mày nhíu chặt.
"Từ lúc chúng ta ra tay với Sử Cảnh Vân, Ô Thác, Tô Tử Anh, Khí Cụ Tông ta với thế lực ngũ phương đã trở thành không chết không dừng rồi, mấy người Vu Đại đích thân đến đây, là nằm trong dự liệu." Đồng Tể Hoa khẽ nói.
Lang Tà nhíu mày, trầm giọng: "Chính xác là từ lúc thế lực ngũ phương ra tay với Khí Cụ Tông chúng ta, thì chúng ta đã không chết không ngừng với chúng! Cho tới bây giờ, người không nghĩ vậy chỉ còn có tông chủ và ba Đại cung phụng mà thôi, mấy người họ vẫn còn cố hy vọng hòa hoãn được với mấy người kia."
"Nhưng Huyết Mâu ta, từ xưa đến nay chưa bao giờ khuất nhục một ai. Hoặc Huyết Mâu chết sạch không còn một mống, nếu không, chỉ cần cho Huyết Mâu một hồi phục, nhất định sẽ có một ngày, ngọn mâu của chúng ta sẽ đâm thẳng vào mi tâm tất cả những kẻ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349020/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.