Trở về phòng, trong lòng Tần Liệt vẫn còn chấn động, trong đầu vẫn liên tục hiện ra những kỳ cảnh thời viễn cổ.
Những con cự thú to như núi, những cự nhân đứng chìm trong mây, những cường giả thông thiên, những cuộc chiến như hủy thiên diệt địa...
Càng điểm lại những bức họa, máu huyết Tần Liệt càng sôi trào, hận sao mình không sinh ra trong cái thời cổ xưa ấy, để được gặp những cường giả khủng bố đỉnh phong nhất.Xương ngực bị vỡ đã khép lại một cách kỳ diệu, không còn chút đau đớn nào.
Lén nhìn vào trong linh hải, nhìn thấy hai cái nguyên phủ hoàn toàn mới màu vàng đất đang lăn tới lăn lui trong ấy, bên ngoài chằng chịt những văn tự vàng như giun ngoằn ngoèo chớp lóe, phóng xuất khí tức đại địa mạnh mẽ.
"Địa Tâm Nguyên Từ Lục!" mắt Tần Liệt sáng rực.
Bộ di cốt cự thú khổng lồ trong sông băng lại trở về như ban đầu, không một điểm nào kỳ lạ.Hào quang phun ra từ Trấn Hồn Châu chui vào trong hài cốt, bức những văn tự cổ xưa ra ngoài, đưa chúng vào trong linh hải, ngưng tụ thành hai nguyên phủ hoàn toàn mới—— dày đặc lực lượng của đất.
"Chẳng lẽ Địa Tâm Nguyên Từ Lục này là linh quyết tu luyện thời kỳ viễn cổ? Địa Tâm Nguyên Từ chi lực... chính là trọng lực phải không?" Tần Liệt rạng rỡ.
Hắn vốn chỉ muốn biết bên trong lòng đất của Cực Hàn Sơn Mạch rốt cuộc có bao nhiêu con Viễn Cổ Cự Thú bị đóng băng phong ấn mà thôi, không ngờ cuối và lại lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2348896/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.