Ý thức tinh thần tiến vào linh hải, Tần Liệt giật mình, thấy luồng khí xoáy trong linh hải chẳng biết đã ngừng xoay tròn tự bao giờ.
Dù hắn có ra sức vận chuyển linh lực thì luồng khí xoáy kia vẫn cứ bất động.
Hắn sửng sốt, cẩn thận quan sát, thấy linh lực trong linh hải hình như bị mất đi rất nhiều.
Linh vân lượn lờ trên linh hải vốn bình thường chỗ nào cũng có, bây giờ tụ lại với nhau, đậm đặc hơn hẳn.
Thì ra không phải linh lực bị mất đi, mà được ngưng luyện trở nên tinh thuần hơn.
“Ầm ầm!”
Thiên Lôi Cức vận chuyển, linh hải không biến hóa, nhưng khắp thân thể vẫn vang lên tiếng sấm vang rền.
Những dòng điện từ huyệt khiếu chui ra, theo đường gân mạch hội tụ về linh hải.
Tần Liệt khẽ run lên.
Từ khi luyện Thiên Lôi Cức tới giờ, lực lôi đình trốn trong huyệt khiếu, huyết nhục, xương cốt chưa bao giờ chủ động chui ra, chạy vào đan điền.
Lực lôi đình và linh lực trong linh hải tách biệt rất rõ ràng, thường không đi chung với nhau.
Chỉ khi hắn giao chiến với người khác, lực lôi đình mới thoát ra một ít để hợp với linh lực, tăng cường uy lực công kích cho hắn.
Còn bình thường, lực lôi đình tuyệt không bao giờ chạy vào trong linh hải!
Không đúng!
Tần Liệt mới vừa chuẩn bị tinh thần để khống chế lực lôi đình, thì bỗng trong đầu tiếng sấm cũng ầm ầm vang lên, toàn thân rung chuyển.
Lực lôi đình trong người hắn mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2348768/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.