Không biết là vì ở gần hỏa tinh thạch quá hay sao mà trán Lưu Duyên đổ đầy mồ hôi.
Hắn nhìn Tần Liệt đang ngồi xổm dùng hỏa tinh thạch đốt giác thuẫn, thấy tấm thuẫn bị đốt chuyển thành màu đỏ thẫm, lòng hắn rất khẩn trương, nắm tay bất giác siết chặt.
“Dù sao cũng bị hư, chúng ta cũng chưa chắc còn sống ra ngoài, đưa cho hắn thử xem cũng tốt.” Lưu Duyên giả bộ ra vẻ trấn tĩnh.
“Ngươi điên rồi!” Cao Vũ lạnh lùng nhìn Tần Liệt “Ngươi có thấy luyện khí sư nào trẻ thế chưa? Một kẻ muốn chữa linh khí phàm cấp ngũ phẩm mà chỉ có bấy nhiêu tuổi? Ta thực không hiểu sao ngươi lại mạo hiểm lấy linh khí đáng giá hai ngàn điểm cống hiến cho hắn chà đạp chứ? Thực là vô lý!”
Nghe hắn nói vậy, Lưu Duyên cười khổ, cũng hiểu mình quá liều, không khỏi thầm hối hận.
Mỗi một luyện khí sư quá trình trưởng thành đều rất gian nan, chỉ có những thế lực cường đại mới có thể đào tạo được.
Linh tài hao phí để luyện tập luyện khí rất lớn, thế lực nhỏ căn bản không chịu nổi, trong khi một luyện khí sư muốn trưởng thành phải dùng cực nhiều linh tài để luyện.
Lăng gia hiển nhiên không có khả năng kia, và Tần Liệt… hình như thực hơi trẻ quá.
Nhìn kiểu nào cũng không thấy Tần Liệt có chút gì giống một luyện khí sư xuất chúng, khó trách Cao Vũ nghĩ hắn điên rồi.
“Các người bình tĩnh đi!”
Lăng Ngữ Thi cau mày, mặt đỏ hồng vì lửa từ hỏa tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2348645/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.