Sự thật này làm Trương Oanh Oanh điên tiết, cũng chính ở thời điểm này cái tên Bà La Sát đứng đầu trong danh sách tử.
Số 15 rời đi, cô liền nghe thấy một giọng nói trung niên.
【Tôi không có hứng thú với một cấp nhỏ, tự lo đi.】
Câu nói đó chấm dứt sự kiểm soát, Quỷ Chúa thật sự có khí chất của người đứng đầu.
Một ngày nào đó sẽ có người đến diệt sạch những thứ bẩn thỉu này, Trương Oanh Oanh không thể bậc khóc. Nhận tin Hàm Nghiêm chết chỉ khiến cô càng thêm ý định giết người, ánh mắt căm hận kia làm bầu trời vừa dứt cơn bão lại hứng thêm một cơn bão khác.
Trương Oanh Oanh đứng bất động dưới cơn mưa như trút nước.
Lếch xác nào nhà, không khí này là thế nào?
Tất cả mọi người đều nhìn cô, thật khó xử.
“Đừng động vào bọn họ, em có lý do.” Trương Oanh Oanh mệt mỏi thốt ra mấy chữ.
Tề Băng tiến lên vài bước liền ôm trọn người trước mặt, không nặng không nhẹ mà nói: “Nếu đau thì khóc vài tiếng, chị có chê em phiền đâu.”
Trương Oanh Oanh nhẫn nhịn đến lúc này đã quá lắm rồi, cô ôm chặt Tề Bằng cảm xúc như con thác trút nước, cô run rẩy nói: “Anh ấy chết rồi, hai người vì sao không cản anh ấy lại, vì sao chứ.”
“Xin lỗi, đều tại chị vô dụng không thể bảo vệ người của em.” Tề Băng cứng rắn vỗ lưng an ủi.
Du Minh biết thế nào là người nhà với nhau rồi, khoảng thời gian sống chung Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc-bong-toi/2973540/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.