Tiền Bá Thiên biểu tình trầm trọng nói:
– Đặc biệt Vũ Sư, có yêu thú phi hành bên người, sợ là bối cảnh của hung thủ không đơn giản.
Tiền Bá Thiên nắm rõ các loại thế lực trong khu vực này.
Trưởng lão già bụng phệ bên tay trái hỏi:
– Có khi nào là Phi Linh Môn làm không?
– Cái này...
Mắt Tiền Bá Thiên lóa tia thận trọng nói:
– Phi Linh Môn bắt đi người của chúng ta, mấy ngày nay chưa thấy nói gì, xem ra chúng ta nên đi Phi Linh Môn xem sao.
Trưởng lão lúc trước lên tiếng mắt lóe tia sáng lạnh lùng nói:
– Chưởng môn, hay thuận tiện tiêu diệt luôn Phi Linh Môn, ta thấy trong Phi Linh Môn không giống có cường giả gì.
Tiền Bá Thiên nói:
– Chúng ta chờ thêm một ngày, phái người đến gần Phi Linh Môn xem xét gần đây có động tĩnh gì không.
Ban đêm, ngày thứ sáu từ khi Lục Thiếu Du bế quan, trời đêm như tấm màn xanh thẫm điểm xuyết các trời sao lấp lánh, không gian bình yên.
Đêm nay ánh trăng không quá sáng ngời, trên bầu trời chỉ treo vầng trăng cong, không một áng mây. Cái bóng cỏ và nhánh cây trải dài trên đường nhỏ, dao động lộn xộn. Ngẫu nhiên có con chim đậu trong rừng núi hót ríu rít.
Lúc này trong sơn động sau núi lóe ánh sáng mơ hồ. Một màn sáng trắng bắn ra từ sơn động, đêm khuya không ai nhìn thấy.
Trong mật thất, ánh sáng trắng rực rỡ bao phủ toàn thân Lục Thiếu Du,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3147387/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.