– Mạnh quá.
Ba vị trưởng lão tu vi Vũ Phách, cảm nhận khí thế này thì vẻ mặt hoảng sợ, đẳng cấp hơi thở hơn xa bọn họ, thực lực của người này cực kỳ khủng bố.
Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi:
– Đông lão, sao người đến đây?
Lục Thiếu Du lúng túng đứng dậy dìu Thôi Hồn Độc Suất ngồi xuống ghế của mình, hắn thì đứng sau lưng Đông Vô Mệnh. Nhìn sắc mặt của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã tốt hơn nhiều, ít ra không bị gì nghiêm trọng.
Thấy cảnh này mọi người rất ngạc nhiên, chưởng môn xem trọng lão nhân như thế. Cảm nhận khí thế trên người Thôi Hồn Độc Suất, Hoàng Hải Ba vốn định nói gì thì cơ mặt co giật, nuốt ngược lời vào bụng.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh chậm rãi nói:
– Ta thấy các ngươi đều tụ tập ở đây nên đến xem, tình cờ nghe nói có người không muốn ta làm trưởng lão của Phi Linh Môn. Ta rất muốn biết là ai phản đối?
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất sắc bén quét qua mọi người, cố ý vô tình dừng lại trên người Hoàng Hải Ba.
Cảm giác lạnh lẽo tràn ra từ sâu trong linh hồn Hoàng Hải Ba, bị lão nhân nhìn chằm chằm làm gã rùng mình.
Chợt bóng áo xanh vội vã chạy vào đại điện:
– Chưởng môn!!
Đệ tử Phi Linh Môn vội vàng chạy vào, biểu tình hoảng lọan.
Lục Thiếu Du hỏi:
– Có chuyện gì mà hốt hoảng? Nói đi.
Đệ tử vội nói:
– Người Hắc Kiếm Môn đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3147384/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.