Vũ Sĩ thì hiện tại có hơn chín mươi người, còn ba trăm người là Vũ Đồ.
Bốn trăm mười sáu người là bốn trăm mười sáu miệng ăn, đặc biệt ba trăm người chỉ có tu vi Vũ Đồ. Lục Thiếu Du cảm thấy áp lực thật lớn, đôi khi nhiều người chưa chắc là thế lực. Phi Linh Môn vốn không nuôi nổi một trăm người mình, hiện tại cộng thêm ba trăm người Hắc Kiếm Môn, tiêu hao gấp mấy lần. Lục Thiếu Du được nhiều thứ từ túi không gian của Tiền Bá Thiên, có thể chống đỡ Phi Linh Môn ba tháng. Sau ba tháng nếu không có thu nhập sẽ phải sống bằng tiền dành dụm.
Lục Thiếu Du nói với Trịnh Anh, Chu Ngọc Hậu chuyện mở mật thất.
Hai người nhìn nhau, hỏi:
– Chưởng môn muốn mở mật thất ngay bây giờ?
Lục Thiếu Du nhìn hai người, hỏi:
– Đúng vậy! Trịnh trưởng lão và ta đã nói chuyện, đến phút cuối thì mở mật thất ra. Hôm nay Phi Linh Môn suýt diệt môn, hiện tại Phi Linh Môn đã là đến đường cùng. Không biết hai vị trưởng lão có ý kiến gì không?
Chu Ngọc Hậu nói:
– Ta không ý kiến, mật thất sớm nên mở ra.
Chu Ngọc Hậu luôn muốn mở mật thất nhưng trước kia Lục Thanh, Trịnh Anh phản đối.
Trịnh Anh không do dự lâu:
– Mở đi, giờ đã đến phút cuối, mọi chuyện xin nghe theo chưởng môn.
Trải qua sự kiện Hắc Kiếm Môn ngày hôm qua, Trịnh Anh không có lý do phản đối nữa.
Lục Thiếu Du nói:
– Vậy tốt, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3147372/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.