Nữ nhân áo trắng giận:
- Ngươi...!
Lục Thiếu Du không để nữ nhân áo trắng nói hết, tiếp tục bảo:
- Cầm giả có năm điều không đàn, cũng gọi là ngũ giới. Thứ nhất, gió rít mưa rào không đàn. Gió rít thanh khô, mưa rào âm trúc trắc, cho nên không đàn.
- Thứ hai, không đàn hồng trần. Vì phố thị huyên náo, tạp âm không yên, nặng tục khí, trái với cầm cao nhã.
- Thứ ba, không đàn cho tục nhân nghe. Người thô tục phố phường không hiểu thú vui tao nhã, không biết phong tình, khó cảm cái diệu của cầm đạo, không là tri âm.
- Thứ bốn, không ngồi không đàn. Cầm giả cần bình tĩnh ung dung, không thể nóng nảy. Cho nên cầm giả không được đứng đánh đàn.
- Thứ năm, y phục không ngay ngắn không đàn. Cầm giả khi đánh đàn thì thể xác và tinh thần phải sạch sẽ.
Không biết có phải nữ nhân áo trắng bị mấy lời Lục Thiếu Du nói rung động, nàng hỏi tới:
- Đánh đàn còn phải chọn thời gian và địa điểm sao?
- Có thể nói như vậy.
Lục Thiếu Du bình tĩnh nói:
- Cầm giả tức cẩm, ôn dưỡng tính tình, không xa hoa, không dâm dục. Nếu đánh đàn phải chọn tĩnh thất cao trai, hoặc trên tầng lầu, hoặc trong rừng cây, hoặc trên đỉnh núi, hoặc bên dòng nước. Lương đình trong rừng trúc của tiền bối không tệ.
Lục Thiếu Du tạm dừng một lúc, nói tiếp:
- Khi đánh đàn phải trong đêm trăng thanh gió mát, lòng không tạp niệm, khí huyết bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3147190/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.