– Còn có năm tháng nữa tông môn sẽ an bài hai mươi đệ tử tiến vào mật địa tu luyện, ngươi cần phải nỗ lực hơn mới được.
Vân Hồng Lăng nói.
– Mật địa là cái gì?
Lục Thiếu Du hỏi. Lần trước sư phụ hắn cũng từng nói qua một lần.
– Đó là một nơi kỳ lạ trong Vân Dương Tông. Mỗi ba năm mở ra một lần, nếu được tu luyện đó có không ít chỗ tốt. Mỗi một lần chỉ chọn ra hai mươi đệ tử tiến vào trong đó, cho nên ngươi phải cố gắng tiến vào vị trí hai mươi trên Long bảng mới có cơ hội này.
Vân Hồng Lăng nói.
– Được rồi, ta không nói nữa. Thời gian này ta sẽ bế quan tu luyện, ngươi thành thật một chút cho ta, bằng không ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, không biết từ nơi nào gọi tới một đầu yêu thú có thân thể vô cùng to lớn, ước chừng mười trượng.
Con yêu thú này có cái tai nhỏ, toàn thân được phủ hoa văn màu nâu nhạt, răng nanh trong miệng bắn ra hàn quang sắc bén. Bụng và lông lóng lánh bạch quang. Có những chấm nhỏ bố trí chung quanh chân giống như một cái vòng chân vậy. Phía sau lưng nó mà một cái đuôi màu trắng, cuối đuôi có một chấm đen, da lông toàn thân vàng óng, thế nhưng lại vô cùng trơn trượt và mềm mại. Ngoài ra trên lưng nó còn có hai đôi cánh, có một cỗ khí tức cường hãn không ngừng tỏa ra chung quanh.
– Thiểm Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3147034/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.