̣ng thần bí. (1)
Thúy Ngọc không nói gì, trừng mắt nói với Lục Thiếu Du:
- Vậy ngươi thích khuôn mặt này của ta hay là khuôn mặt có khối ban đỏ kia.
- Chuyện này. Ta nghĩ bất luận kẻ nào cũng thích khuôn mặt của nàng hiện tại. Nếu như ta nói rằng ta thích khuôn mặt trước kia của nàng, chỉ sợ nàng cũng không tin ta.
Lục Thiếu Du nói.
- Coi như ngươi thành thật.
Đôi mắt Thúy Ngọc sáng lên, lại nói:
- Hẳn ngươi cũng khôi phục không ít khí lực rồi chứ? Còn không mau xuống, chẳng lẽ cố ý chiến tiện nghi của ta?
- Ồ, ta quên.
Lục Thiếu Du lúc này cũng cảm nhận được bản thân đã có chút sức lực, hắn nhanh chóng trở mình rời khỏi thân thể của Thúy Ngọc.
- Đây là đâu, sao chúng ta lại tới nơi này?
Lục Thiếu Du cố gắng ngồi dậy, nhìn về bốn phía lúc này khắp nơi đều là kiến trúc đổ nát, phía xa còn có không ít thạch trụ che trời, lọt vào mắt hắn đều là một đống đổ nát, tỏa ra khí tức cổ xưa.
- Nhanh khôi phục thực lực đi, kẻo lát nữa lại gặp phải nguy hiểm thì không có lực mà chống lại.
Thúy Ngọc cũng ngồi dậy rồi khoanh chân ngồi đó, nàng nhét một viên đan dược vào miệng, thủ ấn trong tay biến đổi, bắt đầu điều tức.
Lục Thiếu Du cũng vội vàng nhét một viên đan dược vào miệng, bắt đầu điều tức. Lúc này thân thể hắn suy yếu cực độ, chân khí và linh lực đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3146898/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.