̣ Thiên Thư. (1)
- Vũ chấp sự, chúng ta cũng coi như có chút giao tình, ngươi đi đi.
Trong bầu trời, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Vũ chấp sự rồi nói.
- Không nghĩ tới Lục gia lại có cường giả như vậy, chúng ta tính sai rồi.
Vũ chấp sự cười khổ nói:
- Tiểu thư quả nhiên không nhìn lầm ngươi, Lục thiếu gia quả nhiên không đơn giản. Lần này lão hủ bị Lục thiếu gia tính kế là phải, thế nhưng lần sau ta nghĩ chúng ta sẽ trở lại, bảo vật kia của Lục gia vô cùng quan trọng, lần tiếp theo gặp mặt nói không chừng chúng ta sẽ xuất thủ với Lục gia.
- Ngươi muốn lấy bảo vật là chuyện của ngươi, đừng chọc tới ta là được, bằng không ta cũng không khách khí.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Chúng ta đi thôi.
Vũ chấp sự nói với Lục Bắc bên cạnh.
- Mị nhi.
Lục Bắc nói với Lục Mị, lập tức Lục Mị đi tới bên người Lục Bắc.
- Đa tạ công ơn dưỡng dục của nghĩa phụ.
Nhìn Lục Vũ, Lục Bắc kéo cánh tay Lục Mi quỳ xuống mắt đất, dập đầu ba cái với Lục Vũ.
- Hài tử này..
Lục Vũ khẽ thở dài, dường như vô cùng bất đắc dĩ.
- Gia gia.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Mị lúc này có chút ướt át.
- Mị nhi, gia gia luôn coi con là tôn tử của mình, mặc kệ sau này con ở nơi nào, con đều là tôn tử của gia gia.
Trên khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3146559/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.