- Giá!
Xe ngựa lại tiếp tục lên đường.
- Lưu Uyển đa tạ ân cứu mạng của tiền bối!
Nữ tử nhất thời quỳ xuống hành lễ.
- Lưu tiểu thư không cần đa lễ, chỉ thuận tay mà thôi!
Lục Thiếu Du mỉm cười, phất tay đánh ra cỗ kình khí vô hình nâng Lưu Uyển đứng dậy, nói:
- Ngươi gọi ta tiền bối, chẳng lẽ ta già như vậy sao?
- Tiền bối đương nhiên không già, nhưng mà…
Lưu Uyển có chút câu nệ muốn giải thích, nhưng không biết nên nói như thế nào. Trong lòng của nàng, đối phương là Vũ Suất, mặc dù bề ngoài xấp xỉ với nàng, nhưng tuổi thực tế có lẽ đã rất lớn.
- Được rồi, ta họ Lục, ngươi gọi ta công tử là được rồi.
Lục Thiếu Du nhìn qua nha đầu, hỏi:
- Ngươi ngây người làm gì, chẳng lẽ trên mặt ta có hoa hay sao!
- Ngươi thật là cường giả Vũ Suất sao, tộc trưởng chúng ta hơn năm mươi mới là Vũ Suất, nhưng tuổi của ngươi chỉ xấp xỉ tiểu thư thôi.
Nha đầu nghi hoặc nói.
- Tiểu Lan, không được vô lễ với Lục công tử!
Lưu Uyển vội vàng khiển trách, chỉ sợ đắc tội vị cường giả trước mắt này.
- Không sao!
Lục Thiếu Du mỉm cười, nha đầu này thật có ý tứ, hắn nhìn qua Lưu Uyển, nói:
- Lưu tiểu thư, ta có thể hỏi ngươi chút việc không?
- Mời Lục công tử cứ hỏi.
Lưu Uyển nói.
- Ta chỉ muốn biết trong gần một tháng nay trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145816/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.