Độc Cô Băng Lan lại tiếp tục nói:
- Tiểu thư, ta nghe nói, trong tộc lúc này có không ít người vì tiểu thư đã bắt đầu chú ý tới Thiếu Du. Chỉ sợ hiện tại Thiếu Du còn không biết, trong lúc bất tri bất giác hắn đã có không ít đối thủ.
- Nếu đám người kia dám lộn xộn thì ta sẽ cho bọn chúng đẹp mắt.
Ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn trầm xuống, hàn ý bắn ra bốn phía.
- Tiểu thư, những người trẻ tuổi thì dễ đối phó. Lần trước sau khi trở về Cửu trưởng lão đã nói việc của tiểu thư và Thiếu Du
Cho người trong tộc nghe. Nghe nói không ít lão nhân trong tộc đối với Thiếu Du không thèm để ý tới. Hơn nữa quy củ trong tộc có lẽ tiểu thư cũng biết rõ. Sợ rằng tới lúc đó sẽ vô cùng phiền toái.
Độc Cô Băng Lan nói.
- Không đặt vào trong mắt sao? Vũ giả ngũ hệ mà bọn hắn còn chưa đồng ý?
Ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn khẽ đổi, hai hàng lông mày nhíu lại, có chút lo lắng nói.
***
Sắc trời lúc này hơi lạnh, trong sơn mạch Đoạn Thiên lúc này có từng lớp sương mù nhàn nhạt quanh quẩn. Trong sương mù này mang theo chút hơi thở mùa đông, nhiệt độ cũng giảm xuống không ít.
- Chủ nhân, chính là con đường này, thế nhưng còn chút xa.
Nhìn dãy núi chung quanh, trong đó có vài ngọn núi cao, Huyết Mị lập tức khẳng định nói.
- Tuyết Sư, tiếp tục chạy đi.
Lục Thiếu Du phân phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145462/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.