- Không biết là vì sao, trong lòng của mẹ đột nhiên có một loại dự cảm bất tường.
Phụ nhân chính là La Lan thị, bà nhìn Lục Vô Song, trong mắt lộ vẻ lo lắng.
- Nương, nhất định là do gió thu quá lớn, mẹ bị cảm lạnh, chúng ta trở về đi!
Vân Hồng Lăng dìu La Lan thị nói.
- Nha đầu ngốc, hiện tại mẹ xem như là tu luyện giả, sao lại có thể dễ dàng cảm lạnh!
Nhìn Vân Hồng Lăng, La Lan thị mỉm cười nói, ánh mắt vẫn lo lắng:
- Gần đây có tin tức của Thiếu Du hay không, hắn có khỏe không?
- Nương, mẹ không cần lo lắng, Thiếu Du không có chuyện gì đâu.
Vân Hồng Lăng nói.
Lúc này Lục Vô Song cũng không lên tiếng, đột nhiên rùng mình, một cỗ dự cảm bất tường nảy lên trong lòng nàng, nhất thời mặt hoa thất sắc, nhưng lập tức thu liễm, lộ ra ý cười, không để La Lan thị chứng kiến.
Bên trong Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, hiện tại là ban ngày, ánh mặt trời chiếu xuyên qua một mảnh khí thể u tối, nhưng đúng lúc này...
- Mau lui lại, mọi người cẩn thận một chút!
- Trưởng lão, ngăn cản không được, đây không biết là vật gì, quá kinh khủng!
- Cùng nhau ngăn trở, không để sát khí nhập vào cơ thể!
- Mọi người tạo thành đội hình, năm người một nhóm, không được phân tán, cùng nhau đối kháng!
Trong đội hình bốn đại sơn môn, một cỗ cuồng phong thổi quét khiến người không thể mở mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145435/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.