- Vậy đi thôi, đừng để người nhanh chân tới trước!
Hàn trưởng lão Linh Thiên môn nói.
- Chúng ta đi lên, đều cẩn thận một chút!
Lữ Chính Cường nhìn chăm chú lên trên, ánh mắt híp lại, thân ảnh nhảy lên, phía trước đã có người đi vào, mọi người cũng thoải mái hơn một chút, gặp nguy hiểm ít nhất là ở phía trước.
Mọi người cùng đi lên, ai cũng đề phòng, không ai dám khinh thường.
Oanh long long...
Ngay lúc mọi người vừa nhảy lên bậc thang, cửa đá ầm ầm đóng lại.
- Sao lại như vậy!
Một đệ tử Phi Linh môn kinh ngạc lớn tiếng hô, chỉ thấy khi người cuối cùng nhảy lên bậc thang, bậc thang dưới chân lập tức biến mất, giống như chưa từng tồn tại, cứ thế các bậc thang dần dần biến mất, lộ ra vực sâu vạn trượng, đã không còn đường lui.
- Đi lên, nơi này quỷ dị!
Lữ Chính Cường nói, mọi người cùng nhảy lên cao, chỉ một lát chỉ nhìn thấy tàn ảnh, từng thân ảnh gấp rút phóng đi.
- Thiếu Du, hình như có chút không đúng!
Bạch Linh đột nhiên ngừng lại, nhìn chằm chằm phía trước tựa hồ phát hiện điều gì đó.
- Cẩn thận!
Vân Tiếu Thiên cũng phất tay nói, tâm thần nhìn quanh bốn phía, thần sắc bắt đầu ngưng trọng, tựa hồ đã rình thấy vật gì.
- Hình như là phong!
Lữ Chính Cường nhíu mày lẩm bẩm nói.
- Ai cũng nghe ra được, tự nhiên là phong, còn là cương phong!
Vân Tiếu Thiên liếc mắt nhìn Lữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145416/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.