Ngẩng đầu nhìn nữ tử trước mặt, một mùi hương kỳ lạ truyền đến, tựa như u lan, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra, thứ khiến hắn ấn tượng sâu nhất trong Huyền Thiên bí cảnh khi trước chính là hương thơm trên người nữ tử này.
- Chẳng lẽ Lục chưởng môn chỉ coi trọng tới dung mạo của nữ tử thôi sao?
Tử Yên khẽ ngẩng đầu, đôi mắt sáng nhìn về phía Lục Thiếu Du, thế nhưng lại không có một chút chấn động nào.
- Dung mạo của nữ tử giống như là rượu ngon hoa đẹp, thử hỏi ai mà không muốn nhìn thêm một chút, nam nhân bình thường nói không thích nữ tử xinh đẹp ta thấy đều là nói điêu. Dù sao ta vô cùng thích những nữ tử xinh đẹp.
Lục Thiếu Du nói.
- Ồ, ba vị hôn thê của Lục chưởng môn đều là người mỹ mạo vô song, chẳng lẽ Lục chưởng môn còn cảm thấy chưa đủ sao?
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, ánh mắt Tử Yên khẽ đổi, lập tức nói.
- Cả hai không có liên quan gì tới nhau, nữ tử xinh đẹp chỉ là đẹp mắt mà thôi, không hơn. Không phải ai xinh đẹp ta cũng lấy về cả.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
- Hừ, tiểu tặc này, ở ngay trước mặt ta mà còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt, đợi lát nữa xem thu thập ngươi như thế nào.
Bên quảng trường, Vân Hồng Lăng thở phì phò trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi dậm chân nói.
- Lục Thiếu Du nói một phen quả thực khiến cho tiểu nữ thụ giáo.
Tử Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145195/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.