Trong đình viện, đệ tử Phi Linh môn đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của chưởng môn, thế nhưng cả đám điều nở nụ cười hiểu ý, không có ai tới quấy rầy.
Đêm khuya, trong phòng Lục Thiếu Du lúc này toàn thân đã tràn ngập vết thương. Cánh tay, đùi, toàn bộ đều là vết nhéo.
- Có đau không?
Nhìn bộ dáng của Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh một trái một phải vẻ mặt đau lòng giúp Lục Thiếu Du xoa bóp.
- Các nàng nói xem có đau hay không?
Bị hai nữ tử này xoa toàn thân, trong người Lục Thiếu Du lập tức có một cỗ lửa nóng. Mắt trợn lên nhìn hai nữ, miệng cười tà rồi lập tức dùng tay bấm trên cặp mông ngạo nghệ của hai nàng.
- A...
Hai người lập tức yêu kiều kêu lên một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
- Được rồi, đừng làm rộn nữa, còn giống như tiểu hài tử vậy.
Lục Vô Song mỉm cười đi tới bên cạnh ba người rồi nói:
- Chúng ta trở về đi, Thiếu Du cũng mệt rồi, để cho chàng nghỉ sớm một chút.
- Các nàng muốn đi sao? Sao không ở lại?
Lục Thiếu Du nhìn tam nữ, lập tức ngạc nhiên nói.
- Không đi, chàng còn muốn chúng ta ở lại làm gì?
Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
- Ta còn có thể làm gì khác sao?
Lục Thiếu Du nở nụ cười tà, ý tứ trong mắt vô cùng rõ ràng.
- Nhìn chàng kìa.
Lữ Tiểu Linh trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145149/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.