Do dự một lát, Lục Thiếu Du cũng có chút lo lắng, tiếp tục si ngốc nhìn vào hai khối Vô Tự Thiên Thư. Khi con mắt nhìn vào chữ “Linh” trên Vô Tự Thiên Thư, trong lúc bất tri bất giác Lục Thiếu Du có chút buông lỏng, bản thân đột nhiên tiến vào một loại trạng thái không rõ. Ánh mắt nhìn hai khối Vô Tự Thiên Thư lúc này đã trở nên vô thần. Hai mắt mở to thế nhưng lại giống ngủ. Ngay cả khí tức trên người cũng bình ổn trở lại, khí tức tiêu thất, ngay cả một chút ba động cũng không có. Nếu như không phải còn hô hấp thì chỉ sợ khi người khác nhìn thấy nhất định sẽ tưởng rằng Lục Thiếu Du là người chết.
Mà lúc này Lục Thiếu Du bất tri bất giác tiến vào trong một trạng thái kỳ diệu. Nơi này vô cùng quỷ dị, một mảnh hư vô, ảm đạm, phảng phất giống như là lúc sơ khai của thiên địa. Ở nơi này không có vạn vật, không có bất luận thứ gì. Lục Thiếu Du có cảm giác nơi này chỉ có bản thân hắn tồn tại.
Thời gian giống như cát chảy mà qua. Đảo mắt đã qua mười ngày. Lại thêm thời gian Lục Thiếu Du luyện chế khôi lỗi và nghiên cứu hai bản Vô Tự Thiên THư, tổng cộng đã qua mười sáu ngày.
Ngoài Bách Linh tông, lúc này trên phía chân trời tĩnh lặng đột nhiên có tiếng cuồng phong rít gào. Hơn trăm đầu yêu thú phi hành nhanh chóng bay tới. Trên lưng yêu thú phi hành có mấy nghìn đệ tử Phi Linh môn. Trên lưng đầu yêu thú phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3145082/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.