Thời gian chậm rãi trôi qua, một đêm yên bình trôi qua. Tia sáng đầu tiên xuất hiện mang theo một cơn gió mát mẻ thổi qua không trung.
Trong hang, tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe rồi lập tức biến mất không thấy. Cấm chế trên người hắn lúc này rốt cuộc cũng được cởi bỏ. Mà Lục Thiếu Du cũng không dám để lộ ra khí tức của mình.
Tất cả giống như không có một chút biến hóa nào, Lục Thiếu Du biết bản thân mình chỉ có thể chờ. Chờ tới lúc thích hợp nhất giáng cho Mộ Dung Lan Lan một đòn nghiêm trọng thì hắn mới có thể chạy thoát. Mà hiện tại tuyệt đối không nên ra tay, huống chi vì cởi bỏ cấm chế cho nên chân khí trong người hắn tiêu hao hầu như không còn, cũng cần khôi phục.
- Nhẫn nại...
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, thứ hiện tại hắn cần làm nhất chính là nhẫn nại.
Thời gian giống như cát chảy, đảo mắt đã trôi qua hai ngày. Trong thời gian hai ngày này Lục Thiếu Du vẫn nằm yên trên mặt đất. Lực nhẫn nại của hắn quả thực không có mấy ai có thể làm được. Khi trước vì chờ một đầu yêu thú tam giai sơ kỳ trong sơn mạch Vụ Đô mà Lục Thiếu Du có thể chờ được ba ngày ba đêm cho nên mới tôi luyện cho Lục Thiếu Du tính nhẫn nại rồi.
Phù.
Một trận ba động đột nhiên xuất hiện. Một ngụm trọc khí từ trong miệng Mộ Dung Lan Lan được phun ra, gợn sóng trong không gian trước người khuếch tán. Một cỗ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144745/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.