Người này mỗi một lời nói đều vô cùng lợi hại, nếu như hắn không đi mà nói, thứ nhất sẽ đắc tội với Nhật Sát các, thứ hai là người khác lại nói hắn nhát gan. Mà Lục Thiếu Du biết rõ lão gia hỏa này sợ rằng có mục đích riêng cho nên Lục Thiếu Du cũng muốn xem ý tứ của Lạc Kiến Hồng một chút.
- Ha ha, quả nhiên ta không nhìn nhầm người.
Lạc Kiến Hồng cười ha hả nói:
- Đi Nhật Sát các chúng ta, bằng vào Thiên Sí Tuyết Sư của Lục chưởng môn có lẽ chỉ mất một ngày một đêm là đủ. Ta cũng tiện thử cảm giác ngồi trên tọa kỵ của Lục chưởng môn một chút.
- Mời Lạc các chủ.
Lục Thiếu Du hơi thi lễ.
- Lan trưởng lão, Cục trưởng lão, lần này ta không đi cùng các ngươi. Các ngươi đi sau đi.
Lạc Kiến Hồng nhíu mày nói với bốn vị trưởng lão phía sau. Nói xong thân ảnh lóe lên, dưới chân có một đạo lam quang xuất hiện, thân thể lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư thấp giọng rít lên một tiếng rồi vỗ cánh bay đi. Tiếng rít gào trầm thấp khiến cho vô số yêu thú phi hành của Nhật Sát các toàn thân run rẩy, vô hình trung đã bị áp chế.
- Không nghĩ tới các chủ lại coi trọng Lục Thiếu Du này như vậy.
- Tuổi của Lục Thiếu Du này có lẽ cũng không lớn, thế nhưng trên người lại có chút cảm giác thành thục.
Nhìn Lục Thiếu Du với các chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144662/chuong-1610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.