Trong đầu Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Hắc Vũ đã từng nói qua, Họa Địa Vi Lao chính là một loại thiên phú cùng với lĩnh ngộ không gian lực hợp lại mà thành. Điều này cũng khiến cho Lục Thiếu Du có không ít linh cảm, suy nghĩ kỹ về phương diện này một phen.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Tứ đại Thiên Tôn, chúng trưởng lão, Tôn lão hộ giáo, đông đảo cường giả Thánh Linh giáo lúc này đều ẩn nấp trong sơn mạch này. Chờ đợi người của Nhị Các Nhị Đảo tới.
Máu trong cơ thể tất cả đệ tử Thánh Linh giáo sôi trào. Đã bao nhiêu năm qua, lúc này Thánh Linh giáo rốt cuộc cũng chủ động xuất kích. Ẩn tàng mấy nghìn năm, lần này cũng nên mượn cơ hội này mà xuất thế. Không cần tiếp tục ẩn giấu trên Vạn Đảo nhai nữa.
Màn đêm bao phủ, ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi. Thời gian trôi đi,
Ánh trăng theo hướng tây mờ dần, ánh nắng ban mai thấp thoáng, phía đông bắc mặt biển đã xuất hiện ánh sáng mặt trời, chiếu thẳng tới sơn mạch Kình Thiên. Sương mù mờ nhạt đang dần tan biến, trong không khí ướt át buổi sớm vẫn đượm mùi thơm ngát.
Sưu Sưu.
Giữa không trung, tiếng xé gió vang lên không ngừng, trong nháy mắt vang vọng trên bầu trời sơn mạch.
- Không bao lâu nữa là có thể tới rồi.
Trên lưng yêu thú phi hành, lão giả tóc dài nói.
- Lần này nhất định phải phá được Thánh Linh giáo.
Một lão giả có khuôn mặt hồng nhuận nói.
- Tới rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-thien-ha/3144491/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.